43. LIÊU TRAI (08)
Trong nhà tôi chuyện bất thường và dị
thường xảy ra như cơm bữa, mãi rồi tôi không còn thấy sợ, chỉ biết ngao ngán
lắc đầu hứng chịu, chịu một thời gian rồi cũng qua!
Tôi cứ như một ông Quan thanh liêm khờ
khạo bị tội oan, đưa đi đày giữa chốn ma binh, để rồi phải chịu sự khuấy đảo,
phá phách của chúng, và chỉ biết khoanh tay bất lực đứng nhìn…
Khi tỉnh táo, mỗi tối tôi trục âm một
lần, trong nhà mới yên ổn qua một đêm. Chưa kể là âm phần chui trốn trong mọi
xó kẹt trong nhà, trốn vào đâu thì phá hư ở đấy… Dường như tất cả máy móc trong
nhà tôi đều bị “mazt”. Nếu tôi không nhớ trục âm vong, một thời gian ngắn ngủi
là thay máy mới!
Tôi kể lại một số chuyện bất thường, bạn
nghe như nghe kể chuyện Liêu trai, nghe qua rồi bỏ, chớ để bị ám ảnh mà sinh
bệnh tâm thần!
* Tôi xuống giúp cho ông giám đốc một xí
nghiệp xây dựng ở Long An, mang về bốn “yêu tinh” nữ (họ tự nguyện theo tôi,
chờ ngày chuyển vào Chùa tu). Khi đưa họ vào KTT, tôi quên không đóng nắp lại…
Trưa hôm sau tôi phát hiện điện thoại bàn bị hư! Mùa nắng nỏ, không có gió lốc,
mưa giông, điện thoại mới dùng một giờ trước vẫn tốt, tự nhiên rồi “điếc câm”!
Tôi tìm kính đeo mắt, định ra sân xem
lại đường dây, vừa cầm kiếng lên tay, có ai đó hất vào tay tôi một cái, kính
rơi vỡ tan tành! Kính mắt của tôi thỉnh thoảng vẫn rơi, nhưng chưa lần nào bị
vỡ nứt, rõ là có một sự va chạm rất mạnh mới làm vỡ nát cả hai tròng kính!
Tôi sinh nghi, trụ thần nhìn thấy bốn
“yêu nữ” ngồi xếp bằng ngoan ngoãn trước mặt - Tôi hỏi, họ xác nhận đã làm hư
điện thoại và kính mắt của tôi, vì: “Từ hôm qua tới giờ không nghe cô Hai nói
gì, chúng con phải phá để nhắc cho cô nhớ!”. Tôi hỏi: “Các cô ra bằng cách
nào?”. Đáp: “Cô Hai quên đóng cửa!”. Ra vậy! Vì chuyện này mà tôi mất sáu trăm
năm chục ngàn: bốn trăm năm chục ngàn tiền kính và hai trăm ngàn mua điện thoại
mới…
* Cô Bình tới nhà tôi nhờ chữa bệnh, lúc
đó tôi đang ngồi máy may sửa lại chiếc áo thun mặc ở nhà. Chữa bệnh xong lại
may tiếp. Đường may tự nhiên đi xiêu vẹo như người say, cắt bỏ may lại thì nghe
“cụp” một tiếng: gãy kim! Tôi lấy kim khác ra thay, lại gãy… Tự mắng mình: “Máy
đã cấn kim mà cứ để may tiếp bảo sao chẳng gãy”, thay kim khác, ngồi lên may…
Nghe “phựt” một tiếng: đứt dây cuaroa!
Tôi kiên nhẫn lắp ráp lại, sợi dây
cuaroa còn mới, vừa đứt lần đầu, thế mà lắp vô lại đứt nữa, cả thảy ba lần… Lúc
đó trời đã tối, người vã mồ hôi lại đói nhừ, tôi bỏ đấy đi ăn cơm, ăn xong lên
thắp nhang tối… Đứng quay lưng lại phía máy may, tôi chợt nghe ớn lạnh từng
luồng sau lưng, sinh nghi quay lại cho KTT bắt ra… 13 Binh gia từ phía cô Bình!
Sáng ngày mai ngồi lên máy, cứ thế mà
may, không còn triệu chứng bất thường nào - Gớm! Chỉ có một đường may thẳng từ
nách áo xuống thân mà may đến năm lần mới được!
* Hôm ấy tôi bị rối loạn tiền đình: đầu
váng mắt hoa, tay chân run lẩy bẩy như người sắp xỉu… Chiều tối lấy gạo ra vo
chuẩn bị nấu cơm, tay run quá làm rơi nồi gạo xuống đất, gạo vung vãi tứ tung.
Bé Chi đang học bài, nghe vậy bảo: “Mẹ để lát con học bài xong con dẹp!”. Tôi
lấy gạo khác ra vo, nấu! Ngồi bệch xuống nền nhà, tôi gom gọn đống gạo lại một chỗ,
lấy tấm giẻ lau nhà chận lên trên. Lát sau, gọi bé Chi xuống dọn dẹp… Tấm giẻ
lau còn nguyên đấy, cả lon gạo biến mất tăm. Giống như một giấc mơ, tỉnh dậy
không phải là sự thực: không hề có hạt gạo nào rơi vãi, nền nhà sạch bong, tấm
giẻ lau vẫn còn đùm túm một chỗ, chứng minh sự việc là có thực! Cả hai Mẹ con
ngồi ngẩn người ra đấy, ngỡ ngàng…
* Đầu karaoke mới mua, thợ đưa đến nhà
lắp ráp đàng hoàng mọi thứ, máy vẫn đang hát tốt, khi tôi trả tiền, tiễn thợ ra
về, trở vào phát hiện nó “rè rè” trở chứng lung tung, càng điều chỉnh lại trục
trặc nhiều hơn! Tôi điện hỏi nhỏ em út, út bảo: “Tại chị sử dụng chưa rành, để
mai em lên coi!”.
Hôm sau út Thảo lên mở máy, hát ngon
lành hơn một tiếng đồng hồ, xong để nguyên máy hát, micro lại đó ra về, tôi trở
vào cầm lên hát, máy trở chứng tiếp! Đến tối hôm sau, đang đứng thắp hương lại
nghe lạnh dọc sóng lưng, mới biết có âm phần trong ấy. Tôi trục ra… 7 tên. Từ
ấy đến nay đầu máy bình thường trở lại!
* Con trai tôi đem bộ máy Vi tính từ bên
nhà cũ về, ngồi loay hoay lắp ráp… (cháu là thợ lắp ráp Vi tính chuyên môn).
Cắm điện vào bị “mazt” cháy linh kiện! Thằng nhỏ chép miệng: “Chắc để lâu không
dùng nó bị mazt”, mang tiền đi mua linh kiện về, ráp vô lại cháy! Cháy đến ba lần cả thảy, tôi tốn hơn hai
triệu, coi như mua mới toàn bộ cái CPU…
Tối, tôi ngồi xem truyền hình, nghe ớn
lạnh sau lưng từng hồi liên tục. Tôi quay lại truy bắt… gần ba mươi con ma! Nếu
để ý từ đầu, tôi đã chẳng mất hơn hai triệu bạc.
* Đêm giao thừa 2009, loay hoay đến gần
ba giờ sáng tôi mới đi ngủ… Vừa lên giường, tôi nghe có tiếng gõ trên la phông
nhà - Tiếng gõ hai nhịp một, ngưng độ mười giây lại tiếp, cứ hai nhịp đều đặn
rõ mồn một, nghe váng cả đầu trong đêm khuya! Ngờ mấy con chuột phá phách, đang
mệt tôi chẳng thèm để tâm, cố nằm dỗ giấc ngủ… Tiếng gõ xuống ngay đầu giường,
gõ vào đế bàn của cây quạt máy, cũng cứ hai nhịp một, nghỉ đều đặn mười giây
lại tiếp tục. Đang mệt lử, tôi chuồi xuống giường đập tay vào cây quạt: “Đi chỗ
khác cho người ta ngủ, phá vừa vừa vậy!”, tiếng gõ im bặt, tôi ngồi canh chừng
độ hai phút, thấy đã yên bèn leo lên giường ngủ tiếp!
Thấy tôi chẳng làm gì, tiếng gõ lần này
kéo xuống chân giường, gõ vào cánh cửa tủ, cũng “cạch cạch” hai nhịp một! Tôi
điên người trở dậy, trụ thần cho trường điện mở cửa đuổi ra khỏi nhà, đếm có 3
tên, trở vô leo lên giường ngủ luôn tới sáng…
* Đồng hồ báo thức nhà tôi ba đêm liền
mazt đủ ba đêm, đêm thì báo sai giờ, đêm lại câm bặt không thèm lên tiếng, báo
hại bé Chi đi học trễ, khóc ròng!
Tôi bực mình, đi mua đồng hồ mới, đem về
ba đêm nữa vẫn cứ mazt lung tung… Nghi ngờ tôi cho truy bắt, ra 5 tên ở hai cái
đồng hồ!
Mất lòng tin, tôi không thèm dùng đồng
hồ nữa, tôi cho điện thoại di động hẹn giờ, đem vô để ngay trên đầu nằm, đâu có
ma nào dám chui vô mùng để phá, bé Chi từ ấy hết đi học trễ… Hiện tại ở nhà tôi
còn nguyên hai chiếc đồng hồ báo thức “để làm kiểng” trong nhà!!
* Người đạo Phật thường hay đeo chiếc
vòng bằng hạt đá hay nhựa trên tay, biểu tượng của người Phật Tử. Tôi đang đeo
một vòng hạt màu đen, vừa xỏ xong một vòng nữa đeo cho bé Chi. Hai Mẹ con ngồi
dựa vách đọc báo, chợt nghe “cạch” một tiếng bên hông, quay lại thấy nửa hạt đá
màu đen vừa rơi từ đâu đó xuống. Tôi ngẩn người: “Chi ơi! Vòng hạt của con vỡ
rồi, lấy đâu mà thay!”. Bé Chi xem lại, chiếc vòng vẫn còn đủ y nguyên.
Nửa hạt này rơi từ đâu ra? Đang ngồi
ngắm nghía, lại nghe một tiếng “cạch” ở phía hông bên kia, mò tìm thấy thêm nửa
hạt đá, ráp vào đúng nguyên một hạt! Hạt đá vỡ đôi đều tăm tắp, cứ như được cắt
bằng máy vậy. Tôi ngồi tròn mắt ngắm, chợt nghe vang vọng bên tai tiếng cười
giòn dã của… Điển Ông!
Đến nay, tôi vẫn còn giữ hai nửa hạt đá
làm kỷ niệm!!
* Chiếc quạt máy nhà tôi trục trặc đã
hơn một tuần nay! Bật lên nó kêu như tiếng người nghiến răng trèo trẹo đến nhức
óc, đinh tai.
Một hôm có hai anh chị bạn tới chơi, anh
bảo đem quạt ra anh sửa giúp! Tôi đem quạt ra cắm điện vào… nó chạy ngon lành
và im như thóc! Hai người bạn cứ ngỡ tôi nói đùa cho vui, ở chơi suốt gần ba
tiếng đồng hồ, tôi tiễn hai anh chị ra về, trở vào mới phát hiện ra nó đang… rên
rỉ tiếp, y như cũ!
Nghi ngờ, tôi truy bắt được… 3 con ma!
Hôm sau và suốt mười ngày liên tục chiếc quạt không hề lên tiếng, sang ngày thứ
mười một nó trở chứng trở lại. Thấy người thợ sửa quạt đi qua tôi gọi vào… Đem
chiếc quạt ra cắm điện, nó quay ngon ơ!!
* Nhà tôi có hai cặp chuột Hamster, nuôi
chung một lồng kiếng, bình thường chúng vẫn thân thiện cùng nhau! Chiều hôm ấy
có cô cháu đến chơi, đứng ngắm chuột và hỏi han đôi câu… Đêm tới, mấy con chuột
cắn nhau, la ó ỏm tỏi cả đêm, đến ba giờ sáng chịu không xuể, tôi trở dậy bật
đèn cho truy bắt, ra hai “con ma chuột” đen trùi trũi, nhốt vào KTT! Ngay lập
tức, bốn con chuột im thin thít, không còn nghe cắn nhau nữa…
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét