Thứ Hai, 4 tháng 8, 2014

16. LIÊU TRAI (4)



           * Vào đầu tháng 7/1991, gn sp báo của tôi có 1 tai nn xe cộ: hai người thanh niên say rượu chy xe máy đâm vào l chiếc xe ngựa ch c, càng xe bt đồng đâm lng bng và gãy nm luôn trong đó. Xe cp cu đưa ti bnh vin - Ngay lúc đó tôi cu xin Ơn trên cu cho người b nn...
Nửa đêm đang lúc "lơ mơ" sp ng, tôi thy mình xut hn vào bnh vin. Bước vô tin snh tôi thy tm bng ghi tên BS trc c ngày, đêm, và tên y tá, hộ lý đàng hoàng bng phn trng - "Đin Ông" đưa tôi vào phòng cp cu, ti bên giường gi tm ra ph tôi thy xác người Nam đó đã chết ri! Tôi thét lên một tiếng, tông cửa chy mt!
Qu nhiên, ngày hôm sau có tin người thanh niên b nn đã chết vì v lá lách.
Sau đó l tháng (vào tháng 7 AL) mưa dầm d c ngày đêm. Độ 6, 7 giờ ti tôi đang ngi trong sp báo nhìn ra, sc thy hn cu thanh niên chết ngi gc đầu, đúng ngay cửa tim may, nơi b xe đụng chết. Lúc đó, tôi mi tin lời truyn ming của ông bà xưa: Chết vì tai nn xe cộ cũng như chết dưới nước, đâu thành cô hn đó, không được v nhà, chờ cho đến khi bt được người thế mng mi được rời đi!
Đêm đó, tôi làm bài thơ "Điu bun tháng by mưa ngâu", xin chép li cho bn đọc nhé!

ĐIỆU BUỒN THÁNG BY MƯA NGÂU

Đèn vàng nhạt nhòa mái phố
Mưa qua hiu hắt từng cơn
Bóng ngã gục đầu trong gió
Về đâu - lạnh lẽo hương hồn?

Cửa khép – nhà xưa bỗng lạ
Bạn quen còn có ai đâu
Còn chăng nấm mồ vô chủ
Quạnh hiu ngọn cỏ mai sầu!

Trời cao động lòng trắc ẩn
Mưa buồn, mưa mãi từng cơn
Làm sao giúp người lận đận
Có ai mở cửa Thiên đường?

Địa ngục cũng không, Người ạ!
Số chưa phải số thì thôi
Lang thang cuối trời quạnh quẽ
Rồi về chốn cũ đợi ngày…

Nơi chết xin làm nơi ở
Đây thôi – còn biết đi đâu
Gục đầu đếm ngày giông bão
Điệu buồn tháng bảy mưa ngâu!

Diu Thin

           * Có một người ph nữ độ 25, 27 tui - nhà tn C Chi, có căn cu Trng 6 tui v theo! Thỉnh thoảng li đi bộ t nhà xung ch Hip Thành, lang thang khp nơi, phán bo đủ điu tùy hng! Có ln bà Đ kế bên r tôi: "Trng đang v bên nhà ch Hng - người đến xem đông lm, chúng ta sang đó coi đi". Tôi tò mò cùng đi theo - lách qua đám đông, tôi vào ngi l góc phn g phòng khách
Lúc đó xác Trng đang khn khứa phòng khách, bng nhiên quay li nhìn tôi và nói: "Có căn sao không v nói chuyn chơi" - Tôi cười bo: "Biết gì đâu mà nói": "Không nói ta làm cho nói" – Đon đưa tay ngt l bông hoa vn th đang chưng trên bàn thờ nhúng vào ly nước cúng vy vào mt tôi, lm rm xin gì đó! Ông nói trong đầu "Vào chơi nhé!" Tôi "" xong leo tut lên giữa bộ ván ngi xếp bng trông oai lm...
Xác Trng ngn nhìn một lát, ri chp tay vái lia lịa: "Ông tha cho con, tha cho con". Xong leo lên ván nm vùi trong lòng tôi, nói ging nũng nu: "Ông tha cho con, đừng bt con v tội lm. Con chỉ ham chơi chút xíu con v hà ! Ông ng hi, xác nói: "Con 6 tui, con trn đi chơi 2 năm ri" – T nhiên cũng vui chuyn, ông không ry rà gì xác Trng, quay qua xem số cho hết người này đến người khác, cui cùng không phi Trng nói mà là ông nói...
Tôi chỉ nh l vic mà sau này ng đúng như vy! Ông chỉ ch Hng nói: "Ráng mà ăn chay nim Pht cu xin đi! Thng con trai độc nht của cô hơn l năm nữa thì chết đó "
Mi ln "Đin" v phán bo những điu như vy, tôi thường rt lo s, s người ta mng mình ác ming rủa h - Vy mà đúng! Hơn l năm sau một bui chiu n tôi đang ngi trong quy báo, kế bên có l thùng thư của bưu đin. Một cô gái b lá thư vào thùng ri đi, lá thư còn thừa ra l góc! Bé Tín (con ch Hng) lúc đó chng l2, l3 tui đi qua đường, vừa đi vừa ngoái li nhìn và cười. Một chiếc xe máy phóng nhanh trờ ti đụng "rm" một tiếng. Thng bé lăn ra đất dãy lên đành đạch như cá b đập đầu...
Một tháng rưỡi sau cu bé sng, đưa v! Bà ngoi (M ch Hng) k: "Đưa xung BV Trưng Vương cp cu một hi nó tt th, BS rút ng th ra, tôi không chu vác lên vai kêu xe chy qua BV Ch Ry, mi cu được nó". Vy là phúc nhà vn còn... Thng bé b v mt một mnh xương trán, đến giờ hãy còn mm php phu, v sau tâm thn có hơi bt n một chút! Bà ngoi và M cu bé t đó hay ăn chay và thường xuyên đi chùa để t ơn!
Có điu l tôi là các phn Đin không bao giờ tự động v nhp xác, chỉ khi nào tội đồng ý hoặc cu xin thôi! Nếu Đin t v mà tôi không mun, s tr li trong đầu xoay tôi chóng mt một hi ri tan ch không ép buộc - Và khi Đin nhp vào rt nh nhàng, không b ngáp, múa may quay cung hoặc cướp cái thn của xác để ng v trong xác mê! Vi nhiu người khác khi Đin v hành nhiu lm, và khi Đin xut ra xác ngã vt ra sau bt tỉnh độ chng l phút, sau khi tỉnh li thì rt mt...
Phn tôi, khi Đin v c người nóng rn lên, phn da đầu và c đỏ rn, chỉ nghe choáng váng một chút thôi, khi hn xut ra cũng nh nhàng và hoàn toàn bình thường như không có gì!
Những lúc như vy tôi thy linh hn mình ngi ra một góc, Đin phán bo gì hn nghe c, sau k li chng sai l chi tiết nào! PB bo: "Căn nhà Pht là căn tỉnh nên khi nhp căn thì tỉnh táo vy đó ".
Và thêm một điu l nữa là trong tôi có th nhp v hai ba phn Đin cùng một lúc, ngay c linh hn tôi cũng có mt giữ quyn tra xét, gii thích, cu cu, quyết định...
Linh hn tôi ngi nghe tt c, thỉnh thoảng xen vào góp ý kiến hoặc cu xin Ơn Trên ng cứu cho hn ai đó... y ht như người đóng 2, 3 vai trong một bộ phim lng tiếng: lúc thì oai nghi, khi s st cu xin, khi bướng bỉnh lúc li dọa nt, van cu...Ging thay đổi tùy theo phn nhp, cho đến khi gii quyết xong mi vic mi thôi!
Trong lúc Đin v hành x, hn và xác của tôi luôn luôn là người ch trì, Đin trên chỉ làm theo lời yêu cu của tôi và chính tôi phi là người động não, "tùy cơ ng biến" y ht như v Quan tra án Công Đường. Đin trên chỉ là "phương tin tr cu" mà thôi!
Tôi thường nói vui vi mi người: "Tôi chỉ làm Quan tt, t điu tra, phá án, ra quyết định ri trộm con du đóng cái "cp" là xong, ch có được hc tp, rèn luyn bao giờ đâu!" Phi t mình suy nghĩ tìm cách ri linh động mà hành x, những lúc y, đầu tôi căng lên như mun n tung, phi khéo léo và cn trng, không th chuyên quyn, áp đặt hay dọa nt, li dng Phép Ngôi cao mà khng chế Âm phn. Luôn phi giữ đúng lương tâm và đường li của nhà Pht: "T Bi Hỉ X", độ lượng khoan dung và t ái, phi x cho công bng và hp lý, sao cho muôn người vn loài phi "tâm phc, khu phc"! Và tôi luôn làm được điu y trong sut 22 năm qua, chưa b khin trách ln nào...
Đ ri sau những ln "phá án" cam go, tội như qu bóng b xì hơi, lơ ngơ ln ngn y ht "thng khờ xung ch" vy!
Và tôi phi cm ơn s "khảo đảo" trong ngn y năm của PB, để tôi tr thành người "gii ng biến" như bây giờ...
Sut t những ngày đầu tiên đến nay, "Đin Ông" không ra mt hành x, nhưng tôi vn biết Ông bến tôi và lng l tr cu khi tôi lâm nn. Nhng quyết định đột xut của ông lm lúc làm tội phát điên lên được, nhưng ch l cãi li trước mt mi người sao! Ông rộng lượng và bao dung, thy ai cũng mun cu, nhưng "cu người thì ông cu, b đòn tôi li b" mi k ch! Khi b "hành tr nghip" đau đớn quá tôi khóc lóc và trách c đổ tội cho ông và kiếm chuyn làm nư đủ kiu...Những lúc như vy ông im lng chu trn, không gii thích gì c, tôi lng nhng quá thì ông biến mt, bao giờ tôi hết kiếm chuyn ông li tr v...
Có điu bt bng nữaông không bao giờ "v đường chỉ li cho tôi", và khi tôi đau ông chỉ im lng! Tôi có năn nỉ ông góp ý v vic gì đó ông li bo: "Tùy em, em làm sao cũng được"
Ông hin lm, sut 22 năm nay ông chưa ln nào mng m hay nng ging vi tôi, mc dù lúc đau bnh tôi "nghch thường hết biết" có l ông thương tôi phi chu đòn oan...
Nhưng điu đáng s nht li là "đòn cân não": Đin thường chuyn vào bộ não của tôi những lời thô thin, xúc phm tôi vô c, thm chí bt chước tiếng chưởi th, nói tc của ai đó – ging nói của người l như vng v t đâu đó nơi mù mù tâm thc...Những lúc như vy tôi phát điên lên, tưởng có th đập đầu vào tường cho v tan đi, để không còn nghe tiếng nói vng t trong não mà lại nghe chng như một cõi nào rt xa vng ti. Ngày xưa thỉnh thoảng có đọc tiu thuyết kiếm hip của Kim Dung, tôi còn nh có một cm t din t được trng thái này: "Truyn âm nhp mt"!
Sau những ln như vy, thn trí tôi gn như mun điên lên, rt lâu sau, 10 bữa nửa tháng, vn chưa tr li bình thường – By giờ tôi mi biết đòn "tra tn tinh thn" đáng s đến thế nào!
Qua lúc đó, ông khuyên tôi: "Khi nào em nghe t ming anh nói, em mun x sao cũng được! Đin đưa vào thn trí của em để th thách em, xem như hành trình tu tp vy. Em còn để tâm nghe và gin thì còn b dài dài. Đin rèn luyn chữ "nhn" và đức "x" cho em đó thôi!
Trời đất, tôi vn là "người trn mt tht" cơ mà! Có câu châm ngôn của ai đó: "Người ta nh vào mt k hèn nhát, hn nói: trời mưa", tôi mà là k nhu nhược, yếu hèn sao!? Thế là tôi "quy ti bến"
Càng quy càng b đòn đau, càng đau càng quy, li đau! Đến c tn cùng của s chu đựng, tôi khóc thê thm một ln, khóc đến lnh ngt tay chân, khóc tưởng dt tng đoạn ruột - Thế là sáng hôm sau... hết b đòn!
Mi cái đau đớn biến đi đâu mt, c như một trò đùa - khi nó đã qua ri, tôi không tài nào có th tưởng tượng ra cơn đau y nng ti chng nào. C như người ng mê mơ một cơn mơ dữ, tỉnh ra thy mình nm trên chăn êm nm m và gic mơ không còn nữa...
           * Có ln tôi vừa đau vừa quy trong nửa tháng trời như vy. Đến một đêm đang nm mê mê trên giường nghe tiếng ông nói, m bng mt ra, tôi thy ông đang đứng chp tay cu xin tt c các cõi Trời, Pht h tr cho ông hin nguyên hình Tt Đt Đa Hoàng T để tôi tin ông. Thế là tôi li thy các vt sáng nhoáng nhoàng bủa xung trên đỉnh đầu ông, sau đó hin ra hình nh Tt Đt Đa Hoàng T (Chỉ thy nửa người trên) đẹp lộng ly, toàn thân như dát đầy vàng! Một đấng thanh niên tui chng hăm ba, hăm bn tui, đội chiếc mũ có ngù cao toàn bng vàng. Hoàng Tữ cười vi tôi, đưa bàn tay lên chào ri biến mt, tôi còn kp thy ngang c tay đeo l băng tay bng vàng và bàn tay vi những ngón thon mnh đẹp như tay người con gái...thế là tôi hết "kiếm chuyn"!
           * Có ln cũng qua một thời gian b đòn, và tôi đang ra sc oán thán, đổ tội cho ông. Đêm đó tôi vừa lơ mơ ng, cht thy một cnh tượng rt l: có l chiếc bè ln, trên đó là tt c người, vt, nhà cửa...PB mc áo lụa trng, đang cố sc chng cây sào đẩy chiếc bè ln qua sông. Dưới dòng sông y nước đen kt và đủ th rác rưởi dơ bn trôi lnh bnh... Chỉ thy hình nh đó thoáng qua chng l, 2 phút ri biến mt. Tôi li ngi dy khóc và xin li PB vi Đin ông và sáng ra...hết b đòn!
Đến khi nào thy tôi đi đến tn cùng của sự chu đựng và tuyt vng, B trên li "x hành"! Coi như qua một cuộc tra tn dài ngày, được cho nghỉ dưỡng sc vài hôm, để ri li bt đầu một trn đòn mi...
Thời gian càng lâu, tôi càng tiến bộ nhiu hơn – mi vic đều x nhanh chóng, mau l! Chng bù với 10 năm đầu, tôi còn b những phn âm gii tà phép đánh cho "xing ling", đầu váng mt hoa, cm giác lúc y y như người b trúng gió, bước đi chỉ chc ngã té! Mc dù lúc đó s đến mt hn nhưng vn "lì lm" tôi chng chu thua bao giờ. Đnh thn li tôi cu xin các thế lc Trên v cu và tôi li thng! Những phn âm hung hãn Đin v bt đưa đi mt, chng còn hi người được nữa...
Đu tiên, ơn Trên để cho tôi t hành x, đến khi nào tôi thua, tôi cu cu thì Trên mi ra tay ng cu! Những lúc như vy tôi c lm, trách c ông đủ điu, và ông cũng chỉ một chiêu duy nht: "Im lng là thượng sách"
Có lúc b đòn nhiu quá, tôi khóc và trách PB: "Người nm đầu con nhn xung bùn, đến khi nó ngộp th sp chết thì kéo lên cho th vài hơi ri li nhn tiếp, ti sao vy ch? Con có tội gì, Người nói đi". Đường nhiên là chng ai thèm tr lời tôi...
PB gánh thay cho Ông tt c. H tôi trách c ông là PB v nhn hết tội cho mình: "Ta làm đấy, Ông không can d gì". Bi PB biết tôi rt s PB, Người hay dùng uy lc của mình x ép tôi, càng cãi li càng b đòn thêm. Tôi c lm mà không dám nói gì!
           * Có ln b đòn nng lm, tôi thp nhang xin cúng kiếu xong dp hết bàn thờ, tìm đến nhà Thờ xin rửa tội theo đạo Thiên Chúa. (Trong vòng 22 năm tôi đã 4 ln dp bàn thờ y như vy)
May là hôm đó ch bn hứa dn tôi đi bn vic, nếu không, có l tôi đã mang toàn bộ gánh nng nghip chướng này chuyn vào nhà Thờ mt ri!
Trưa hôm sau, đ10 giờ sàng, đang đứng bán báo trong quy cht tôi thy một chiếc xe mui trn chy ngang qua, trên xe ch một tượng PB đẹp lng ly, cao chng lm50. Chiếc xe như đang diu hành qua l đài, chy "xình xình" thc chm qua khi sp báo, tôi bước ra đứng nhìn thy người ph xế leo xung, hướng dn cho chiếc xe đánh vòng quay li, chy qua sp báo l ln nữa, xong đi xa dn ri mt hút...
Có điu l là quãng đường trước cửa sp báo không có ngã ba hay ngã tư, cũng không thy người ph xế hi đường hay tìm địa chỉ gì. Chiếc xe đến ri đi c như trong một gic mơ...
           * Li một ln nữa (trong hoàn cành tương t) tôi chán chường ngi lan man lt xc my quyn báo đặc san. Ngay chính giữa quyn Đc san Sân khu có in hình Pht Thích Ca Mâu Ni tht ln chiếm c 2 trang báo – C mi ln như vy li dường như có l tia chp cnh tỉnh trong đầu, tôi quay vào thp hương xin li PB và Ông!
Người chng bun trách tôi đâu, tôi biết – Bi liu có my k trên đời này chu làm vic trong hoàn cnh tương tự như tôi?! Cho du đau bnh đến my, tôi vn không t chi bt c ai tìm đến nhờ mình giúp (cho du là vic gì đi nữa, tôi không x lý được trn vn thì cũng một phn) Tôi làm mi vic chỉ vì lòng thương người, ch không vì li lộc hay danh tiếng! Tôi chỉ như là một ht cát nh nhoi vô danh một góc đời qunh qu, không tin bc địa v, không hnh phúc cũng chng được yêu thương... Một người đàn bà tt bnh liên miên, thiếu thn n nn như cơm bữa, cuộc sng gn như "t cố vô thân", không có c tình thương yêu của người thân ruột tht...
Người không thương tôi nhưng tôi li yêu thương tha thiết mi người...tôi yêu t con người đến loài vt, 1 cánh hoa tàn cũng động mi thương tâm, cây c di nh b đi lòng cũng xót. Đang đi thy con cun chiếu, chú c sên bò ngang đường cũng dng xe li gp b vô l "kẻo xe nghiến chết nó tội lm"!
Thy người mnh hiếp yếu, tôi đau nghn như chính mình b x ép vy. Tôi không bao giờ xem các trn đấu Bò hay đấu quyn anh, không ưa coi các phim bo lc, cũng không thích xem các trn thi đấu, bi vì đó có git nước mt của người thua cuộc, có ni đau...

Tôi hay b mang tiếng là "nhiu chuyn", hoặc "ách giữa đàng li mang vào c" và thỉnh thoảng cũng b (nói vui theo kiu dân gian) "đá giò lái" hoặc là "gy ông đập lưng ông". Mi đợt như vy tôi bun đến b ăn, b ng... sau đó vn chng nào tt ny, thy chuyn bc xúc li nhào vô!


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét