Thứ Hai, 4 tháng 8, 2014

11. RỬA XÁC (2)

Giai đoạn này là lúc tôi bị hành căn khng khiếp nht (dài gn trn 20 năm). Phi nói là tôi không h mun nhìn li bao giờ! Nhưng vì tôn trng s thc, tôi xin phép chỉ k lướt qua... Nếu không có 2 năm tr li đây được gim v mi mt: c v th xác ln tinh thn cũng như hoàn cnh sng thì có l chng bao giờ tôi có can đảm nhìn li đời mình - Cơn ác mộng 20 năm ri s chìm vào quên lãng. Ging như ht bi kia rơi xung t thiên hà, c xát cùng cát bi dương trn ố lem, trộn ln hay dúi di vào 1 góc kt nào đó giữa cuộc đời, chng còn li ly một âm vang...
Gn 50 năm, hơn nửa kiếp sng con người chỉ còn li ánh chiu vàng qua song cửa, nhìn li đời mình tôi chng biết nên cười hay khóc! Nước mt khô mt ri qua bao hố thm nhân gian – Vn còn cháy đâu đây ngn lửa Huyn Môn lng l soi tn cùng những ni đau thương và nim bt hnh. Còn nguyên bàn tay cu sinh vô hình mà Đi Hùng, Đi Lc, Đi T Bi! Và vn còn nguyên một tôi làm chng cho 2 sc mnh: Sc mnh của sự cu ri và sc mnh của s tàn phá chng nương tay!
           * Tôi hay bị nhc đầu, nhc như có ai đó cm cây kìm to kp vào hai bên thái dương. Đến ngày th ba thì hai mt đổ hung quang, nhìn một thành hai! Không uống thuc còn đỡ, càng ung càng nhc mun chết được, chng 10 ngày thì dịu ln, đến nửa tháng thì hết hn.
          * Tôi tng bị viêm khp bàn chân trái trong 2 năm rưỡi: lúc thì đau lng l, lúc li sưng to và nhc đến ni chỉ mun cht b cho nh mình – Đ th thuc men, bnh vin Đông Tây y ri vt lý trị liu, cao h ct, thuc thang, thuc rượu... Đau vn hoàn đau! Cui năm 1987, tôi đành phi xin nghỉ dy nhà. Cũng chng nh bnh hết t lúc nào, chỉ biết là cho đến tn bây giờ không h phát đau li...
           * Năm 1982 tôi được c đi hc khóa Hiu trưởng 1 năm. Nhà nghèo, 5g 30 sáng phi tr dy đạp xe cc cch t Tân Thi Hip đến tn Đinh Tiên Hoàng SG để hc, trưa 12 giờ li đạp xe v! Cui năm hc tôi bị trúng mưa viêm phế qun đúng 3 tháng rưỡi. Ho liên tc c ngày ln đêm, đêm không ng được, để 1 chiếc gi trước ngc dựa vách ngi chịu trn và ho!
Trường cho phiếu đi xét nghim đờm, nghi bị ho lao - Tôi không đi vì s phi đối din vi s tht mình s bị tuyt vng - Sau 3 tháng rưỡi hết ho! T đó tr đi mi tháng 30 ngày tôi cm hết 28. Viêm phế qun tr đi tr li, tiếng lúc nào cũng khàn. Chích Streptomicine miết ri 2 mông chai cng c d, ngi đứng cũng đau
           * Đu năm 1994, tội bị 1 cơn viêm phế qun nng, st và rét liên tc! PB v bo: "Con đừng điu trị hay thuc men gì, ráng chịu đau đi, ta cho ct cơn vĩnh vin". PB nói thì đừng có cãi, cãi là bị đòn chết thôi! Tôi không điu trị nữa, ti ngày hết st li rét, ho ra đờm xanh tanh tưởi và thi như mùi cá chết...
Xong trn viêm đó qu nhiên là đến tn giờ (14 năm sau) tôi chưa h bị viêm phế qun li ln nào nữa!
Bù li tội bị giãn phế nng - khí phế nghn, bị lên cơn hen và khó th thường xuyên. Tim lúc thì lon mch, lúc li nhy điu rock lên đến một trăm, trăm mt nhịp! Huyết áp lúc lên 14, 15 – nhc căng c đầu, khi h còn 10/8 chóng mt bun nôn...
           * T năm 1994, sau khi ct cơn viêm phế qun, tôi đổi sang ri lon tin đình! Mi cơn như vy kéo chng hơn 2 tháng - Cho tỉnh táo hoàn toàn, nghỉ dưỡng sc chng nửa tháng hoặc mười ngày li bị tiếp trn kế, đến tn giờ phút này (sau 14 năm) cơn ri lon tin đình 10 phn chỉ còn li 2 hoặc 3!
C bị chóng mt bun nôn, y ht như say sóng, trời đất quay cung, h day tr là dội lên cơn bun nôn hoa c mt. Ánh sáng giữa ban ngày những lúc y tôi thy màu khói xám như trời sp tr mưa - Chỉ có 1 điu l là tôi chưa h bị nôn ln nào! Và khi cơn hết thì c y như có ai ct đi tm lưới màu trên đầu, mi vt chung quanh sáng rc r như bu trời sau cơn mưa vy
Tôi nghèo lm, bn - Một thân một mình nuôi 3 đứa con, li bnh hoạn hoài như vy phi nói là cc hình, vì bn thân tôi làm gì có tin điu trị! Đau hết chịu ni thì ra tim thuc tây mua vài viên gim đau, ung được vài hôm hết tin li nghỉ, để vy mà chịu trn, bao giờ hết thì thôi - Không gii làm ra tin, nhưng tôi gii nhịn chịu lm! Miếng thịt miếng cá kiếm được giành hết phn con, bao giờ chúng ăn no, phn thừa mi đến mình – C đời tôi, tôi thường tự hào khoe là chưa h biết thèm hay nghin một th gì, tôi chỉ cn ngi nhìn các con ăn là cũng no ri! Tôi hay bo: "Sao đàn ông yếu đui quá vy. Không nghin th này thì th khác - Tôi có thì ăn, có thì mc không có thì thôi, chng biết nghin bao giờ!".
Thc ra mình chỉ gii khng chế chính mình thôi, phi không các bn? Ging như ai đó đã nói: "Người ta nh vào mt k hèn nhát, hn nói "trời mưa"!"
          * Cui năm 1998, tội bị lon mch tim - Tim thường lon nhịp, cơn kịch phát tay chân ríu li, cng c hàm! Đang đi té vào tường, đang cm chén cơm ăn ríu tay là chén cơm rơi v tan tành
Mi ln lên cơn, tôi thuê xe ra BS Cự -Trn Hoài C! Ông chỉ châm cu xong, tôi đứng lên là khỏe mnh bình thường tr li, như chưa h biết mt bao giờ!
BS C là BS trưởng khoa ngoi bnh vin 175 đã v hưu. Duyên lành xui cho tôi gp v chng BS – Thy hoàn cnh khó khăn của tôi, anh chị C nhn làm em kết nghĩa và chữa bnh, cho thuc không ly tin...
Có ln chị C vào nhà, thy tôi bị bnh cúm st nm mê đã ba ngày không ăn ung và chng có viên thuc điu trị nào, chị vừa lầm bm cun mùng mn m cửa dìu tôi ra nhà chích thuc, vô đạm xong tr v! Trong những lúc bnh hon ngã lòng được một chút s quan tâm chăm sóc tôi mi lòng đến rơi l. Má và các em tôi kế cn, nhưng chng ai biết rng tôi bnh và bnh đến c nào! Nó bnh tưởng thì có - cái mt lúc nào cũng tròn đầy, php pháp thế kia mà c than bnh là sao?
Tôi hay nói: "M đánh con không để li du tích". Nhìn b ngoài, đai biết rng tôi đang bnh! Nm mê mê trên giường, có ai đến là tôi chỉ cn chi dy, rửa mt, rữa tay x bộ đồ dài vô ra chữa bnh, đâu ai biết khi h ra v tôi li vùi mình trên giường trong cơn mê thiếp rã rời...
Anh chị Cự hay nói: "Đng ngi gì c, em chữa bnh cho người có ly tin ai đâu. Anh chị giúp em khỏe để em cu người, anh chị cũng được phúc"
Thế nhưng ngi làm phin anh chị C, hán hữu lm những khi anh chị vào thy tôi bnh nm, còn không thì tôi giu biến. Đin thoại vào hi thăm, tôi nói: "Em khỏe re!"
Những trn bnh như vy đều nng và lâu đến ni lúc nào tôi cũng chán đời đến cùng cc và chỉ mun được chết, đó như là một gii thoát, một cứu cánh! Cho đến tn giờ phút này, tôi vn không h thy luyến tiếc cõi trn này chút nào, và luôn mun rời nó ra đi - Thiên đàng hay Địa ngc đối vi tôi chc cũng chng có nơi nào đáng s hơn cõi Người này!

Thôi! Ngưng "ta thán" đây, tôi li k hu bn chuyn của tha nhân - Xem như nhp ngm trà thơm bui sáng, ly một chút m nng xua băng giá mùa đông...


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét