Thứ Ba, 19 tháng 8, 2014

27. LIÊU TRAI



Tôi k tiếp cho các bn nghe v Duyên phúc cho tôi đưc diện kiến nhng phần Linh căn khác.
            * Năm 1999 - có lần Đin ông đi mt hơn nửa tháng không v. Đêm ng có Huyn N v canh nhà, còn ban ny thì lnh ngt!... Tôi đã quen vi việc lầm bầm, lm bm vi ông - nay nói ra mt câu không nghe tiếng ai tr lời, tôi phát điên lên đưc!
Mt bui chiu nọ vào khoảng 3, 4 giờ tôi đang ngi trong sp báo sc thy 1 người ăn mc Âu phc, mang giầy Tây bưc vào – tưng là Đin ông, vía tôi thy mình xc ti nm hai tay vừa rung, lc li vừa khóc k lu loa… Tôi trách ông b tôi đi mt, để tôi mt mình chịu đau đớn, tt bệnh trin miên như vy!
Người đàn ông đứng chết lng, hai tay buông thõng, ngưng ngp! Tôi git mìnhc ra xa, lí nhí xin li Đin xưng mình là Đế Thích, mt trong nhng phần Linh căn tin kiếp của Ngài Thích Ca, nay v thăm cho tôi đưc biết mt!
Ngài Đế Thích cao ráo, rn ri, da ngăm đen, bàn tay vi nhng ngón thanh mnh tht dài và đẹp! Ông viết ch đều tăm tp, không phóng bút – mt nét ch đẹp kiu mu
Tôi quên chưa k cho các bn nghe mt điu k diệu nữa: nguyên tôi có tt bong gân mãn tính ngón tay cái, cm bút viết chút xíu là bt đầu đau và chữ viết ra nét "bò nghiêng, bò ngửa". Nhưng lúc y tôi cầu cu Đin ông - Người cm tay tôi viết chng nói gì!
Ngm nghía nét chữ mt chc, tôi biết ngay ai va cm tay tôi viết: t tròn trịa, chân phương là ca PB; nét cng ci mà đẹp, đều tăm tp là ca Ngài Đế Thích, nét đẹp phăng và tài hoa là ca "Đin ông" - còn nét nh xíu mà thanh tao là ca M Diệu Thiện! Thn Lam Sơn là người có nét ch phóng bút, ln và táo bo nht – đến ni tôi đâm quen, v sau viết chữ ln và rng rãi như ch đàn ông!
Thỉnh thong nhng phn Linh căn khác ca ông li v thăm tôi, li trong 1 thời gian ngn (khi ông bn vào các ngày l ln như nhng ngày rm, ngày vía). Họ lui ti và tr li trong nhà tôi y như mt người bn, người anh bà con: tế nhị và khách sáo!...
Tôi quen giọng nói ca tng người mt: giọng ln tiếng sang sang như chuông đồng là ca Ngài Di Đà. Giọng "hơi liệt liệt" là ca Thn Lam Sơn! Giọng truyn cm là ca "Đin ông" - Giọng ngài Đế Thích thì dịu và nhẹ… Giọng nói ca Ngài Di Lc thì phóng khoáng, h hi - Và giọng ca Thn Nam Tào thì cng ngt, khô khan Riêng tiếng ca Ngọc Đế cũng to và vang như tiếng Ngài Di Đà, nhưng hơi "trào phúng, dí dm" mt chút Giọng nói ca Đc Giác Pht hơi khàn nhưng cng ci, giọng của Người khô khan và khó gn!...
            * Pht Ngài Di Đàng người to ln, mũi cao, miệng rng, môi dày, vng trán cao vi. Ngài toát ra mt v oai nghi, đĩnh đạc! Tôi không nh nhiu lm v Người, Người v thăm tôi vài ln, nói vài câu chuyện ri đi – mc áo thng màu lam! Đôi chân mày làm tôi nh rõ nht: dày và đen, nm vt ngang trên hai mt to thêm v quyn uy, trng phc!
           * Một ln - Ngài Độc Giác v vi tôi khi tôi đang khóc vì "b đòn". Ngài hi tôi: "Hành hương là gì h con?". Tội tr lời một cách máy móc: "Dạđi cu Đo !" – Pht Ngài nói: "Con tưởng hành hương là đi trên thm mà mang hài thêu sao! Hành hương có nghĩađi chân trn trên đất, qua nng lửa mưa dm - bão tố phong ba, qua si đá chông gai, bóng đêm và vc thm"
Tôi có hi Ngài: "Độc Giác có phi là tên riêng của Người không?" - : "Phi, ta chính là vua Độc Giác, giàu có và nhiu tin của – Gn như trong tt c các v Pht, chỉ có Độc Giác là người giàu có! Độc Giác còn có nghĩa là "Tự mình Giác Ngộ" - Vì vy có nhiu v Pht hiu là Độc Giác ch không chỉ riêng Ta!
           * Trong các v Pht mà tôi dim phúc được gp - duy có Ngài T Lô Giá Na là hoàn cnh đặc bit nht: Vào l bui chiu độ 5, 6 giờ, tôi đang ngi viết, sy thy một vong ng qu t đâu xut hin đứng cửa chính – Thy tôi nhìn, hn ngửa mt lên trời cười ha hả… Thy thái độ ngo mn thách thc y, tôi ni điên tng cho một đấm! Nếu là phn âm vong, b đánh là văng ra xa ngày tc thì! Đng này con qu bay lên cao, đáp xung li cười như cũ… C 3 ln tôi đánh hn đều tỉnh như không! Nghi ngờ tôi chy ra dùng phép trói nghiến li, đem vào trong Miếu Mẹ… Con qu vn ngoan ngoãn đi theo! Tôi bt khai tính danh, hn nói độc 4 chữ: "T Lô Giá Na!". tội hội: "T Lôai?". Tr lời: "Cung ch Đo Tràng Thy Sám Pháp" T Lô thì tôi không nh, nhưng Thy Sám Pháp thì tôi có nghe! - Tôi bo: "Ngi yên đó, ta vào tra li kinh sách, nếu không có tên ông thì đừng trách ta!"
Lt Kinh, ngay bài K Thy Sám đã thy tên Pht T Lô Giá Na! Tôi hong hn tr ra ci trói và xin li, mời vào an v trong nhà
Pht Ngài T Lô nói: "Đo Tràng Thy Sám là nơi chuyn căn, chuyn nghip! Ti duyên Cô được cu, Ta mi v đây, ta v tr cho Cô làm xong giy ch quyn đất để tin vic xoay chuyn mnh trn". Nguyên giy tờ s hữu đất tôi làm đã trn 01 năm nay, chy bay tóc trán mà vn chưa xong
Sau khi Ngài T Lô v 15 hôm, tôi ly được ch quyn. Đem lên ngân hàng vay 100 triu ly tin tr n, còn li một ít để dành chi tiêu dn, chờ đến ngày bán đất Chuyn này tôi s k sau!
T đó, xem như cuộc đời mẹ con tôi bước sang một giai đoạn mi - thiếu thn, đói nghèo, bt hnh đã qua… Giờ tôi xin k đến nhân duyên mà tôi được tiếp kiến vi Đc Ngài Ngc Đế, chuyn này có mi tương quan hơi dài dòng một tí. Và cho đến bây giờ tôi mi biết hai t "Ông Bà" mà cu Thu đã nói năm xưa chính là nhc đến Ngc Đế và Diêu Trì Địa Mu: Cha Trời, Mẹ Đt đây mà!
           * Dạo mi chuyn nhà v trên này (năm 2000), vào độ giữa năm, một hôm tôi đang nm ng trưa, mơ thy một gic mơ lạ, tôi thy căn nhà tôi đang biến thành 1 điện thờ sang trọng, trang nghiêm và đẹp đẽ! Mt bc trưng đề: "Điện thờ Lc Cung Thánh Mu". Trong vía li bo: "Điện thờ ny là của mình. Người ta xây nên để thờ mình đó" Tỉnh dy, m hôi ưt đẫm c áo vì s "tht l" vi B trên: "Trời ời! Ti sao mình li dám nói là Điện Thờ chính mình cơ ch. Ti chết!"
Qua sáng hôm sau, tôi tìm hi Dì Sáu (Đạo Mu) gần nhài Hiệp Thành. Dì Sáu nói "Lc Cung Thánh Mu là công chúa Thy Kiu!" Dì cũng chỉ biết có vy thôi!... Mãi đến năm 2006, khi Đc Ngọc Đế v, Ngài mi gii thích cho tôi biết: "Nguyên Ngọc Đế có 1 Hoàng Hu (tưc hiệu là Bà Thiên Hu) và 9 Phi. Cu phm làc phm cao nht thuc v M Diêu Trì! Còn tôi ngày xưa có phần căn là Lc phm - tương truyn là "Lc Phm Nương Nương". Tôi cht nh li chuyện năm xưa, cu Thu nói "Chị còn mt phần căn bên Địa Mu, phi cúng vía thường k thì Mu mi tr cho chị được!"
Thc hư là đâu đây, h Trời?!...
Đc Ngọc Đế v đưa cho tôi 01 chiếc lệnh bài bng vàng sáng chóa, c to hơn 2 ngón tay nhp li chút xíu, hai bên khc 2 con rng, chính giữa là 1 hàng chữ gì tôi không biết (tương t như ch Tàu, sau này M nói là ch viết bng tiếng Thiên!)
Ngài bo: "Lệnh bài của cô đây! Ngay đêm nay hãy thu xếp v li Lc cung, m kho ly tin để tr cho mệnh trần". Tôi nói: "Lc cung đâu, con làm sao đến được?". Đc Ngài li bo: "Nửa đêm thc dy ăn mặc gọn gàng, s có người ti đưa đi!"
Tôi mng háo hc, chng ng được chút nào tưởng chc s được một phen du ngoạn ngm cnh Thiên Đình, nào ngờ chỉ thy một màn đêm – chng nhìn thy được c người dn đường. Chỉ mường tượng mình đang trong l tin snh rộng mênh mông. Có ai đó bước đến đặt vào tay tôi l xâu chìa khóa, tôi cm ly – đim nhiên mò mm ly ra 1 chiếc, ri bước ngay v căn phòng phía bên trái tin snh tra chìa m cửa. Mi vic thành tho c như người ch nhà quen tng ngõ ngách trong đêm! Chỉ có thế ri tôi git mình tỉnh dy Tiếc quá, không kp nhìn thy kho của Thiên Đình, ri cũng không biết có ly được gì hay không nữa!
Tôi xin Mẹ v. Mẹ Diêu Trì gii thích cùng tôi: "Bí mt Thiên Đình đâu phi ai cũng biết được! Con chỉ là xác trn, không phi Linh căn chính ch, li là xác tỉnh, cho con thy thì lộ Thiên Cơ không được phép."
Chc là tôi ly được của, vì chỉ vài hôm sau tôi có tin vay ngân hàng!...
           * Tôi quên không k cho bn nghe v Di Lc Tôn Pht. Ngài có nước da trng hng hào, người đẫy đà một tí, nhưng không h có "bng ph" như hình nh dân gian truyn li! Ngài vui v, hn hu và đơn gin, d gn - không nghiêm trang và cách bit như các v khác!

Thôi, chm dt phn gii thiu các linh căn. Chúng ta s tr li vào một dp khác. Giờ mi bn đọc sang đề mc mi vy!


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét