18. THƠ VĂN KHUYẾN ĐẠO CỦA HUỆ MlNH
(QUAN THẾ ÂM BỒ TÁT)
Hít một hơi thật dài, xua đi ảnh hưởng nặng nề mà tôi vừa mang đến cho các bạn trong chương mục thứ 17. Chúng ta hãy lắng tâm mình, để tưởng như nghe thấy giọt Cam Lồ Thủy nhuần rơi tù bàn tay Đấng Từ Bi, thấm sâu vào tận cùng những mảnh đời bất hạnh...
LỜI HIỆU TRIỆU NHỮNG VÌ SAO
Một
tia chớp từ thượng tầng thanh khí
Soi
sáng Thiên hà
Lời hiệu triệu những vì sao!
Vũ
trụ rùng mình tỉnh giấc chiêm bao
Nghìn
trùng gió, tin truyền đi muôn hướng
Mây
lớp lớp tầng tầng qua khắp chốn
Đêm
hoang vu vời vợi một trời không
Trăng
thắp đèn xua bóng tối nghìn năm
Vẫn
thăm thẳm một màu đen lồng lộng
Một
tia chớp vạch trời cao soi núi thẳm
Lời
sấm truyền rung chuyển cả trời quang
Đá
núi cao đồng vọng những huyền âm
Và
núi lở, đá lăn lòng đất hẹp
Vùng
tỉnh thức cả Trời Người –
Giờ chuyển
tiếp!
Ngửa
bàn tay đón ân sủng cõi Thượng Thiên
Phép
lành ban cho muôn chúng tín nhân
Lần
dấu Pháp đợi chờ duyên xóa nghiệp
Hoa
Thanh khí nở trên vùng uế trược
Xóa
hận thù, mở rộng vòng tay
Bao
đau thương oan trái một kiếp người
Cam
Lộ Thủy rửa sạch đời trong muôn một
Đóa
sen trắng giữa bùn thêm tinh khiết
Liên
hoa đài đâu để dấu trần hoen
Tự
tầng cao về với cõi Trầm luân
Mai
chuyển kiếp –
Lại trở về phụng lênh!
25/7/2000
HUỆ MINH chấp
bút!
KHUYÊN CON
Đời ngắn lắm, nầy tu mau kẻo trễ!
Bao năm dài Mẹ xa cách con thơ
Lòng dạ này như rối tựa guồng tơ
Duyên chưa điểm, đầu con dường đã bạc
Hoa Khai Kiến chờ dâng lên cửa Phật
Cặp thuyền Từ, bến Đạo ới nầy con!
Mõi mê đời, tủi phận với hờn duyên
Con của Mẹ lại về bên chân Mẹ
Một bến Giác trăm nẻo về Trí Huệ
Một sông Mê ngàn vạn cánh buồm dong
Mẹ chờ con ở giữa chốn bụi hồng
Đem quả Thiện về dâng cành lộc Chủ
Gió sẽ tạnh, mưa sẽ ngừng cho xuân ngự
Vầng thái dương lộng lẫy một trời xa
Quên đi cơn bão táp với phong ba
Bàn tay Mẹ độ đời con chuyển nghiệp!
Trăm uế nhục Mẹ trả bù sau trước
Vạn căn lành lộc phước Mẹ ban cho
Vững lòng tin con trẻ chớ buồn lo
Quy mạng lễ con đáo đầu phụng lệnh
Mùng l tháng 4 năm Tân tỵ (2001)
HUỆ MINH chấp bút!
NẺO GIÁC
Qua sông mỏi lái trách dòng sâu
Vượt cạn nào hay lỡ chuyến tàu
Mây trắng vời trông cơn nắng hạn
Bụi hồng chạnh nhớ buổi mưa ngâu
Trăng Thiền rạng tỏa trời mông muội
Áo Bụt yên che cõi tịnh cầu
Ai khách thường trần qua bến đục
Nương dòng Bát nhã vượt mê lầu.
25/11/2006
HUỆ MINH chấp bút!
BƯỚM HOA
Thiên
hà động giấc muôn tinh
Sao
sa cõi Thế, lộ trình tha hương
Đêm
trần mờ mịt khói sương
Ngỡ
nơi tiên cảnh, lạc đường bướm hoa…
HOA THANH KHÍ
Trần
ai một cõi đi về
Hoa
Thanh khí nở, bốn bề phong sương
Cành
lá sắc níu thanh hương
Nghe
trong ảo ảnh vô thường thơ bay!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét