Thứ Năm, 31 tháng 7, 2014

5. LIÊU TRAI TÂN THI
(HAY SỰ XUẤT HIN CA PHN LINH CĂN TH I)



T do Đin v nm tay tôi độ đời, tôi bt đầu bị tra tn c phn hn ln phn xác. Thn thc bị nhiếp gi, đau đớn cũng không đưc kêu rên, càng than vãn thì đau đớn càng nng. Bnh c như gi đò, ung thuc vào đau li càng tn! Đ vy mà chịu, đến lúc tự nhiên hết thời thôi
Chỉ cn có tư tưng oán hn là bị đòn nng n ngay! Có ln tôi bị nhc răng, cái răng nanh phía bên phi không h bị sâu ăn hay có va chm gì. T 10 giờ sáng t nhiên phát đau nhc liên tc đến ba giờ chiu, không ăn cơm đưc! Tôi khóc van xin M Quan Âm cu, M v bảo: "Dậy rửa mt ăn cơm đi ri hết". Tôi c quá bảo: "Không hết con không ăn!" Thế là P.B b đi, cu xin my cũng không v nữa. Đến 10 giờ đêm, P.B vê bảo: "Ta cho hết đau, dy ăn cơm đi". Thế là cơn đau dt hn, không còn chút di chng nào!...
Tôi chữa bnh, người ta hết bnh tôi bị đau tr! S nht là người d, bt thin hoặc bị đau do Cu Huyn hành hay bnh do tr căn, tr nghip (nhưng bnh này thuc men của BS không có tác dng). Chữa đôi ln không thy bt tôi phi cu xin tiếp xúc vi các Đng Linh căn của xác trn hoặc T tông của BN để năn nỉ xin tha. H có bng lòng buông tay thì tôi mi chữa đưc, nhưng chữa cho nhng người này tôi bị hành rt d - Đến ni có l đây là ln đầu tiên trông my mươi năm tôi mi có can đảm nhìn li đời mình!..
Thường đêm tôi đau đớn toàn b cơ th, tưng chng như các đốt xương trong người chỉ cn nghiêng tr là s gãy ra tng khúc. Đau đến tn cùng tôi rơi vào cơn mê thiếp rã rời trong chc lát, git mình thc dy li đau...
Có ln vào nửa đêm trong lúc mê mt, tôi nghe trong người di lên tiếng nc nghn ngào – M mt ra tôi thy Thánh Minh ngi mt góc giường gc đầu khóc, đôi vai rung lên tng cơn. Tôi kh cựa mình, tiếng khóc nín bt. Ông nói: "Anh thương em lắm nhưng không có cách nào cu đưc em"
Tôi cn phi m ngoặc ra để gii thích vi độc gi rng: đêm tôi ng riêng vi các con ch không nm cùng giường vi chng! V chng tôi sng không có tình yêu và hnh phúc, sau 10 năm chung sng, chúng tôi ly hôn (1983-1993). Mt điu nữa cũng cn nói để bn đọc thông cm và đỡ bị "sc" khi theo dõi chuyn là tôi và Đin Ông t ngày đầu tiên đến giờ vn xưng hô và giao tiếp vi nhau y ht như hai v chng trn thế. Thm chí trong bui cơm, tôi gp 1 món ăn vn thy ông đưa đũa gp món khác, và ngi riêng ch không nhp vào xác của tôi!
Đêm ng, ông mc qun vi đen lưng bng y rút. Có ln nửa đêm mua hè trời nóng đến kinh người, ông gi màn chui ra, mt phút sau tro, tôi vn đang nhm mt, bng nghe nhng git nưc t đâu bn tung tóe, tôi la lên và m mt thy ông đang dùng 10 ngón tay lùao mái tóc còn ưt sũng: "Nóng quá, di chút nưc cho mát!" (tha cm nhn đưc nhng điu linh hn làm, nhưng xác trn cũng cm giác y như vy, và đương nhiên nhng git nưc y không th nhìn thy bng mt trn!)
Ông thích mc áo sơ mi trng c cn tay dài cài kín mít. Qun tây đứng ng xếp ly màu nâu xám! Có ln ông mặc mt chiếc áo bng loại vi lụa dày, mịn màng màu trng và chiếc qun Âu xám đen, vi cũng dày và mịn. Ông hi tôi: "Anh mc b này có đẹp không?" Tôi bảo: "Đàn ông ai li mc đồ bằng lụa vải mịn thế kia, trông đỏm dáng quá!" T đó ông không bao giờ mc b đồ y nữa…
Hàng ngày vì hay bnh nên tôi không có sc khỏe, h làm viêc nng chút xíu là mt th không ra hơi, nhng lúc y tôi năn nỉ: "Giúp em vi, em mt quá ri" Ông nhp vào tôi làm vic - Lúc đó sc khỏe của tôi gp 2, 3 ln và làm không biết mt...
Lúc nhàn ri tôi bảo: "Bịt mt em đi nào" tôi nhm mt li, chng 15 giây sau thì không tài nào m mt ra được nữa, đến khi chịu thua ông thì thôi! Hoặc tôi nói: "Đè cng hai chân em coi". Đ yên 2 chân dui thng ra chng 15 giây sau là bị đè cng như khúc g không giơ lên được. Đến khi tôi cố sc git mnh hai chân mi thoát.
Có ln M Út của tôi nghe k bảo: "Mày nói xạo! Bảo ông xô tao té th coi, làm được tao mi tin". M đang ngi trên võng bng nhiên ngã ngưi dn dn đến khi lăn ra võng thì vùng đứng dậy chy mt, nói vi Má tôi: "Trong người con Lan có ma, chị Hai ơi!"
Vn tôi rt thích thơđã làm rt nhiu thơ t năm 17 tui, ông cũng hay làm thơ tng tôi: thơ th l tình yêu, thơ ging Đạo, khuyến tu... Lúc đó ông đọc cho tôi chép li và đề i là "Hu Nghiêm chp bút". Riêng có thơ tình ông không đề tên tác gi. Chính vì vy trong nhng quyn thơ của riêng tôi, có 1 số bài ý t l lm là thờ của ông.
Bây giờ, tôi chép li tng bn đọc mng thơ của ông nghen! Nhưng đây tôi chỉ chép li thơ tình thôi, còn thơ Khuyến Đạo xin đểo phn sau, khi ht ging đã đâm chi!...

TÌNH TỤC - DUYÊN TN

Có một đêm, một đêm trăng sang lắm
Trên cõi Trời cô quạnh, giữa tầng sao
Thánh tôi buồn, ai biết tại vì sao!
Vì thánh nhớ người yêu nơi cõi thế!

Và len lén chờ mọi người ngủ cả
Thánh xuống trần, ôi thương kẻ tình si
Đợi ngoài hiên Thánh đợi mãi, sương rơi
Vai áo lạnh, hề chi – nhưng hồn lạnh!

Thánh đợi mãi, đợi hoài trong im lặng
Lá vàng rơi xào xạc, lá vàng rơi!
Cửa nhà ai vẫn khép kín ngậm ngùi
Thương cho khách tình si hồn lận đận…

Thánh đợi mãi, đợi hoài rồi Thánh giận
Đem phép thiêng phá khung cửa dương trần
Người yêu kia, còn say giữa giấc nồng
Thương mà giận, giận mà thương - xa xót!

Và tình yêu lại bừng trong máu huyết
Thánh bắt hồn người con gái mình yêu
Giấu vào tim, đem về cõi hư vô
Tình yêu vốn không biết chờ biết đợi!

Khi cõi thế đám tang buồn dịu vợi
Thì cõi trên -  có hai kẻ yêu nhau
Tay trong tay ngồi ngắm mãi trăng sao
Ôi hạnh phúc, ngọt ngào như hương mật!!!

Tháng 7/1990

ĐỢI CHỜ

Con đường hạnh phúc dài thăm thẳm
Kẻ kéo người co – hạnh phúc nào?
Tung hứng vui lòng nhau thoáng chốc
Tình yêu đâu vá nỗi lòng đau!

Anh đợi chờ em biết bao lâu
Lòng riêng trăn trở suốt canh thâu
Tình yêu cõi thế sầu dịu vợi
Thân trải đắng cay bạc mái đầu

Đêm cứ dài trôi, anh thức đây!
Ngày qua anh đếm mãi bao ngày
Người yêu gần đó mà xa cách
Lạnh lòng, không ấm nổi vòng tay!

Đừng khóc nghe em, giọt lệ sầu
Anh lau – em có biết gì đâu
Hồn quen, xác lạ, sầu vời vợi
Ngăn cách muôn trùng đau lòng nhau!
Hãy đến cùng anh – ơi người yêu!
Chờ nhau, xin chớ trách đêm sầu
Ngày vui, cuộc thế còn trơ đó
Hẹn nhé, người yêu! Đời muôn sau!!!

15/9/1990

… Tình cao, núi cao, cồn cao!...
Cờ lau còn mất - ai chờ, ai đi
Đêm đêm bút chép chuyện đời
Ngàn sau còn để một lời thệ minh…

… Tình gọi ngàn xưa về bắt mộng
Hững hờ dâu bể, mặc ngàn sau
Người vẫn chờ nhau từ muôn kiếp
Duyên đó, tình đây – chớ để sầu!...

Tháng 11/1990

HOÀI NIỆM MỘT MÙA TRĂNG

Trời mưa ướt áo chị Hằng
Gương nga để lạnh hương nguyền lẻ đôi
Ai hiu quạnh một góc trời
Nhớ người trong mộng hát lời tương tư
Lam Sơn núi phủ mây mờ
Đình xưa hoang phế, ai chờ riêng ai?
Quạnh hiu một góc trời Tây
Người ơi bóng ngã không đầy tâm hao
Ai duyên, ai nợ, ai sầu
Ai ngồi đợi mãi bên cầu oan tương
Lời ca ngày cũ còn vương
Bóng người năm cũ chừ phương trời nào?
Duyên tơ tóc mãi nghìn sau
Phút giây ngắn ngủi để sầu muôn thu…

                                                                                      22/9/1991

ẢO ẢNH 3

Anh nói rằng anh đã lỡ yêu
Làm sao em hỡi – nhớ thương nhiều
Lam Sơn chiều cũ buồn hiu hắt
Núi nhớ, rừng thương – suối gục đầu!

Dù chỉ một ngày vắng bóng nhau
Anh buồn như cả thế gian sầu
Chao ơi là nhớ ai người biết
Tình ấy làm tim xót đến bao!

Trầm mặc núi cao đứng gục đầu
Mây buồn giăng mắc đỉnh tương tư
Ở đây sương khói mờ nhân ảnh
Lạnh lắm em ơi – mùa đông sầu!

Biết đến bao giờ - em dấu yêu
Nói đi cho ấm chút lòng nhau
Hứa đi, mai nhé, chờ kiếp khác
Trời hỡi, duyên này ta mất nhau!!

                                                                             22/4/1992

PHIÊN KHÚC XANH

Tình yêu tỏa hương đưa em vào giấc ngủ
Hoa Ngọc Trâm ấp ủ giấc mơ dài
Anh ước làm trâm ngọc tóc em cài
Từng cánh nhỏ trắng một màu trinh bạch!

Tình yêu tỏa hương đưa em vào giấc ngủ
Hoa xu xi từng chùm nhỏ nồng hương
Em xòe tay xin, anh tặng một nụ hôn
Còn hoa ấy anh cài lên mái tóc!

Tình yêu tỏa hương đưa em vào trong giấc ngủ
Hoa ngọc lan trắng muốt ủ hương trầm
Em mãi đợi chờ - như tình ấy ngàn năm
Hoa vào mộng, sắc hương cùng nỗi nhớ!

Tình là hoa – và em là mật ngọt
Nụ hoa xinh, nhụy thắm ngẩn ngơ lòng
Để anh còn say mãi đến ngàn năm
Cho đẹp giấc mơ êm – người yêu ạ!


                                                                             17/7/1992


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét