Thứ Năm, 31 tháng 7, 2014

1. CHUYN "SẮC LNH"



Rằm tháng tư năm 1986. Đúng giờ Ngọ! Sau khi thắp hương trên ban th Pht, như mt s thúc gic nào đó, tôi ly bàn Cơ ra (Cơ là trò chơi tiếp xúc vi phn Âm bằng các con ch. Đúng luật là phi hai người đặt mi người mt ngón tay lên con tr thì Cơ mi chy, và chỉ nhng người "yếu bóng vía" thì hn âm mi nhp v được! Con tr lm bng g t ván hòm ly cốt người chết. Hn nhp v sau khi cầu nguyn và đọc bi K cầu hn. Bn thân tôi có kh năng tự ngi Cơ mt mình và xem đó như mt tròa chơi tha mãn trí tò mò…)
Con tr chy lên dòng chữ "Pht Bà Quan Âm B Tát giáng h!" làm tôi s hết hn! Cơ nói: "con là người Nhà Pht, xuống thế vi nhim v "độ đời". Căn duyên đã đến lúc; t nay tr đi con có kh năng huyền nhim xoa dịu ni đau cho người khác, hưng họ tr v no Chân, đường Đo! Tùy cơ ng biến, tùy duyên mà hóa độ, Đin Nhà Pht tr con hành Đo độ đời!"
Tôi lúc đó là giáo viên dy trường Tân Thi Hip 1, vn chỉ thờ Pht theo gc nhà. Không phi là Pht t thuận thành, chưa h biết đến chay tịnh! Chỉ có điều tt là tính hin lành nhu thuận, có đức hiếu sinh, thích giúp đỡ người khác và không sát sanh hi vt...
Ngay đêm đó, tôi mơ mt giấc mơ l: "Toi thy mình đi trên mt con đường quê ven bờ kênh lúc chiều nng sp tt. Trưc mt ngã r, tôi tn ngn: "Đây không phi là con đường của mình, đi li kia mi đúng!" – Nưc ln tràn bờ chy ngp chân cu. Tôi tht lên: "Mau lên, kẻo không còn kịp!"
Chy qua khi cu, nghe thy nhiu tiếng rao, câu chàọ mời t nhng chiếc xung trái cây đủ loại bt mt trông đến mê!: "Mình làm gì có tin để mua!"
Trưc mt tôi, bưc lên ti bến là môt người đàn bà độ 50 tuổi cp chiếc thúng bên hông, mc qun đen, áo túi trng ct tay bng loại vi thô. "Ai mua măng, măng ci tre già đây?!". Tiếng rao động trí tò mò, tôi dng li nhìn. Nhng chiếc nhú tre (loại tược non tri ra t ngang thân cây chính) tôi hi: "Măng này có đắng không dì?" - "Trng ch! Luc ri thì nó trng!". Câu tr lời chng ăn nhp gì vi câu hi!
Bà chìa ra l túi nhng trái bưi non bng nm tay đứa bé, va rng khi cành trơ cung, bảo: "Mua bưi đi cô, bưi ngọt lm, 10 đồng 4 trái". Tôi nghĩ thm: "Chc bà y nghèo lm mi đi bán nhng th chng ai mua. Xem như mình cho bà 20 đồng, mua ri li kia vt b vy!". Tôi nói: "Bán cho con 20 đồng bưi vi măng". Thy bà cúi xung loay hoay lưm nht, tôi chưa kịp đưa tin thì git mình tỉnh dy
Tri qua bao nhiêu năm sau tôi mi hiu hết ý nghĩa gic mơ, tôi làm bài thơ "Lòng M":

LÒNG M

Sáng nay đi chợ mua quả bưởi
Nho nhỏ mà sao vị ngọt đầm
Con nhớ ngày nào đêm mộng thấy
Mẹ về - cho quả bưởi chiều hôm!

“Con trẻ! Đời gian lao còn lắm
Gắng lên con nhé – ngày qua nhanh
Măng “cội tre già” luộc rồi trắng
Trải đời cay đắng con trưởng thành!

Vị ngọt ngày sau Mẹ định rồi
Lòng thương con trẻ chẳng hề vơi
Mẹ theo dìu dắt con từng bước
Đừng khóc nghe con – Mẹ cận kề!

Hương thắp đài cao, Mẹ ngậm cười
Cúi đầu con khấn: “Mẹ hiền ơi”
Con nguyện gìn lòng theo ý mẹ
Giữ đẹp hồn con, cứu hộ đời.

Nhân thế còn đau vạn kiếp người
Chấp tay con khấn: “Mẹ hiền ơi!”
Sinh chúng con trầm luân bể khổ
Mẹ ơi! Xin rộng dạ nương đời…

Con khóc rồi con lại mỉm cười
Quả bưởi ngày nao ngọt thắm môi
Lòng Mẹ theo con từng năm tháng
“Măng trắng” nhờ tay Mẹ sẵn bồi…

27/7/1994.

Vài hôm sau, trên bàn cơ có một vong linh về nói vi tôi: "Tôi tên Nguyn Văn Kính - 27 tui, người Cao Lãnh. Tôi chết do tự t bng thch tín vì thất tình, giờ tôi đang đói, lnh. Xin cô chô tôi chút cơm ăn và cho tôi trú nhờ trong sp báo của cô!". Vốn có lòng thương người, tôi chp nhn (lúc đó tôi đi dy 1 bui, còn 1 bui bán quày sách báo).
Vì bn nhiu vic nên tôi quên mt lời hứa của mình. Đến ti ngày th ba di bán v đô 7 giờ ti, chng tôi nói: " nhà có my chuyn l quá! Đu tiên là anh đang ngi đọc báo thy nguyên bàn thờ Pht rơi xung đất, đổ v t tung. Gn như cùng 1 lúc béđập b cái ly kiu quý của em, ri tiếp theo bóng đèn tròn mi mua 2 hôm đứt bóng mt cách gn hơ!". Tôi cht nh lời hứa của mình, đi mua giy tin cùng bánh v khn cúng cho người tên Kính. Khi đã nhn và cm ơn, tên K xin li tôi bảo ba vic lúc nãy là do ông ta làm vì tôi không gi lời hứa của mình! Tôi nói: "Bàn thờ là nơi linh thiêng của nhà người ta ông git sp thì là người vô đạo. Ông biến đi, tôi không tiếp xúc vi ông nữa!". Hn nói: "Tôi muôn t ơn cô, mai cô mua vé số tôi cho cô trúng". Tôi không bằng lòng, hồn lại nói: “Sáng mai cô s có một niềm vui nho nh. Hay nh niềm vui y l do tôi mang đến!"
Sáng hôm sau tôi di dạy, chng tôi đi làm ghé qua lp hc báo: “Sáng sm có con gà trng màu vàng to độ chng 3, 4 kg vào nhà mình leo lên bếp gas nm, anh s nó nhy đổ chén bát nên đui ra ri khóa cửa li."
Trưa về đến nhà, Má tôi báo: “Lũc nãy qua ly go nu cơm thy con gà trng to nm trên bếp má s nó nhy đổ chén bát nên đui ra ri khoá cửa". Út Tho em tôi nói ht: “Con gà trng tàu màu vàng phi không? Lúc con qua m cửa ly cây chi thy nó còn nm chình ình trên bếp, s nó nhy đổ chén bát con đui ra ri mi khóa cửa li". Ba ngưi nói mt câu nguyên văn như nhau! Tôi về, m khóa cửa ra li thy con gà trng y nm y ch cũ. Tôi s quá hét vang nhà, má vi em chy sang, con g vn giương mt nhìn mi ngưi không nhúc nhích. (Lúc đó trong vưn nhà tôi có nuôi 17 con gà lai Úc, nng 3, 4 kg môt con, nhng con gà trng không đời nào để cho trng l vào đất của mình).
Tôi sc nh, bèn khn: “Tôi biết là của ông tng tôi, nhưng như thế là ăn cp, là có ti đấy! Coi như tôi nhn ri cám ơn, ông đem tr li cho ngưi ta đi!" Tôi ly cây xua ln nữa, con gà chy mt!...
Vì chuyn này, tôi li làm bn vi hn tên Kính, thưng xuyên ngi lên bàn Cơ nói đủ th chuyn trên tri dưói đất.
Sau này tôi mi biết, hn Kính là “Đin ông" gi như vy để th tôi! Sau này còn Thánh Minh ri Thn Lam Sơn... nhiu người nữa, thy đều là do Đin trên gi ra để th lòng tôi mà thôi!
Dạo y Pht Bà Quan Thế Âm rt hay v nói chuyn cùng tôi, bt đầu thời k "rửa xác". Như thanh thép mun làm thanh kiếm quý phi chịu rèn dp đớn đau, tôi bt đầu chịu tra tn, cc hình! Pht Bà thích v lúc nửa đêm, khi tôi đang ng cht nghe có ai đó cu mt cái tht đau git mình tỉnh gic, tiếng vng trong đầu: "Pht Bà ta v nè con". Là tôi li ngi dy rửa mt cho tỉnh táo và nói chuyn...
Trong thời gian này tôi chỉ thy mường tưng là chiếc bóng chuyn động cùng vi tiếng nói vang lên trong đầu. Tôi hi đáp bng suy nghĩ cùng ý thc của chính mình, còn tiếng nói kia thì hoàn toàn không phi tiếng nói của tôi!


Tôi phi nhn mnh cùng độc gi rng tt c quá trình nhìn thy, nhn biết và tiếp xúc của tôi cùng các Đng trong sut thời gian hơn 20 năm qua chỉ bng "tha", "thn thc" ch không phi bng mt và đôi tai của người trần.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét